Này vợ ngực lép, lại đây anh yêu!

Anh sẽ yêu cô vợ ngực lép đến tận 50, 60 năm nữa, và mãi về già…

Hân ngồi sau xe Cúc, phanh gấp. Cúc hét toáng lên: “Này bà, cái gì đấy, êm thế. Bà định dùng hàng giả tới chục cm bông độn à mà êm như đệm tôi nằm ở giường vậy?”. Hân lại xấu hổ đấm vào lưng Cúc: “Bà điên à, nói gì thế, nói bé thôi người ta nghe thấy thì cười cho!”. Cúc lại được mẻ cười ha hả. Có vẻ như cái sự ngực lép của Hân khiến Cúc khoái chí lắm. Bạn thân thì thường hay như thế, hay cười trên nỗi đau khổ của người khác.


Mỗi lần ngồi sau xe ai, Hân đều phải khoanh tay trước ngực. Chỉ có mấy cô bạn thân biết rõ Hân như thế nào thì Hân mới để lộ ra. Còn ngồi sau xe con trai, Hân thường sợ lắm, sợ họ phát hiện ra điểm yếu trên cơ thể của mình.

Hân sinh ra đã ngực lép. Hân chẳng hiểu vì sao, mẹ Hân, mấy chị em nhà Hân không ai đến nỗi, có nhỏ cũng không đến nỗi như Hân. Bạn bè bảo, tại Hân hay chơi thể thao nên nó săn lại và bé đi, teo đi. Cũng có thể, Hân vốn là đứa ưa thể dục thể thao. Hân giỏi nhiều môn lắm, có lẽ vì thế mà bạn bè hay nói, Hân giống như con trai. Hân chẳng thích thế nhưng cái sự ngực nhỏ của mình làm Hân lại muốn biến mình thành giống như con trai hơn.

Mỗi lần ngồi sau xe ai, Hân đều phải khoanh tay trước ngực. Chỉ có mấy cô bạn thân biết rõ Hân như thế nào thì Hân mới để lộ ra.

Mỗi lần đi chơi với mấy đứa bạn, cả phòng ở chung, thay quần áo chung, riêng chỉ có Hân là trốn vào trong nhà tắm và thay đồ. Bọn bạn thấy vậy lại bảo ‘con này có vấn đề à, có ai mà phải giữ kẽ, toàn đàn bà con gái cả’. Chẳng phải Hân ngại cái chuyện gì, chỉ là ngại họ nhìn thấy bộ ngực xấu xí của mình, Hân ngại lắm.

Hân hay ăn mặc cá tính, phong cách, hơi đàn ông một tí. Thế là chúng bạn lại bảo, ‘hay là mày les’, làm Hân tổn thương lắm. Thật may là Hân để tóc dài. Những câu nói ấy dù là đùa cợt nhưng cũng khiến Hân đau lòng. Bạn bè đôi khi không tâm lý, cứ mang điểm yếu của người khác ra để trêu… Bạn bè thì không nghĩ được nhiều như vậy, vì họ thấy thế là bình thường, là vui. Chỉ có Hân cảm nhận được sự tủi thân của mình.

Hôm rồi, đi đám cưới cô bạn thân, mấy đứa bảo Hân phải mặc váy, vì từ trước tới giờ cô chưa bao giờ mặc váy. Hân chẳng dám. Chúng còn ép Hân mặc bộ váy ngực khoét sâu mà làm gì có ngực chứ. Hân tủi, chúng bạn đi mua áo độn, mua miếng silicon, bắt Hân phải mặc và độn thật to lên. Nhìn Hân mặc vào cũng đẹp thật, mỗi tội ngực hơi nhỏ. Nhưng độn lên một tí thì nhìn cũng nữ tính lắm, may mà có mái tóc dài. Hân đỏ hết cả mặt. Bỏ ra thì đúng là dù là nằm hay đứng thẳng, Hân cũng giống như đàn ông, phẳng lỳ luôn. Không có dấu hiệu của ngực. Còn bạn bè thì… nhìn mà thèm khát.

Có đứa trêu Hân, hay đi nâng ngực cho hấp dẫn, Hân lại cười ‘sợ lắm, làm sao dám làm mấy cái nhân tạo ấy, không tốt cho sức khỏe và phụ nữ…’. Họ cũng chỉ nói đùa ấy thôi chứ có phải ai cũng làm được như vậy, với lại tiền đâu mà phẫu thuật thẩm mỹ…

Nói về người đàn ông đó, Hân đã say như điếu đổ. Hân dường như không biết là dùng cách nào để đánh gục được trái tim chàng.

Thú thực, nhiều người không biết thì bảo Hân les, vì cô hay vào ngắm ảnh mấy cô người mẫu mặc bikini lộ ngực. Không phải là Hân thích mấy cô ấy nhé, có chăng chỉ là thèm khát được bộ ngực như vậy thôi. Hân mong mình có được vòng 1 hấp dẫn, được ăn mặc những bộ quần áo đẹp, được hở ngực, được khoe vai trần. Nói chung, giống như những cô gái xinh đẹp khác, Hân muốn được như họ biết bao!

Cái ngày Hân gặp người đàn ông ấy, Hân đã chết mê chết mệt. Nhưng biết anh ta chẳng dành cho mình vì xung quanh có quá nhiều cô gái xinh đẹp, vòng 1, vòng 2, vòng 3 đều chuẩn cả. Hân tuổi gì mà đua với họ. Hân cứ nép mình, sống kiểu cô lập, hoặc là thích thể hiện mình giống như một gã con trai. Hân thi thoảng ôm vai bá cổ kiểu anh anh, tôi tôi, rồi rủ mấy anh đi uống trà đá, thi thoảng là nhậu nhẹ và làm vài ba chén rượu. Nhìn Hân đúng là giống một cô nàng cá tính nếu không muốn nói là giống con trai. Chỉ là Hân cố tỏ ra như vậy, tự ti về vòng 1 không có gì của mình.

Nói về người đàn ông đó, Hân đã say như điếu đổ. Hân dường như không biết là dùng cách nào để đánh gục được trái tim chàng. Càng cố xa lánh bao nhiêu thì lòng càng buồn bấy nhiêu. Bao nhiêu lần, Hân chỉ cố gắng tiếp cận anh với tư cách là người con gái cá tính, coi anh như bạn bè, đồng nghiệp, coi như anh trai, coi như một người cùng giới với mình, bằng những câu bông đùa chứ không có ý dám nói chuyện này kia.

Nhưng, càng ngày Hân càng thay đổi. Hôm nay, khi Hân vừa bước đến công ty, cả ‘làng’ ngó ra nhìn ngơ ngác, ồ lên hãi hùng. Thì ra, Hân mặc váy. Trời ạ, chỉ là cái chân váy mà sao người ta ngỡ ngàng đến vậy, vì trước giờ Hân không mặc váy bao giờ. Đúng là một bước tiến vượt bậc so với bản thân Hân. Anh mắt ngượng ngùng bắt đầu xuất hiện, Hân trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Hân bắt đầu tô son đánh phấn, biết kẻ mắt, biết trang điểm. Ai cũng ngạc nhiên, không hiểu tại sao Hân lại thay đổi chóng mặt như thế. Hôm nay, Hân còn chủ động mời anh bạn đồng nghiệp mà Hân si mê đi ăn. Thật may, anh này nhận lời. Buổi hẹn hò đầu tiên của hai người thành công, Hân dịu dàng pha chút cá tính, rất đáng yêu. Thật ra, Hân đẹp, anh ấy giờ mới nhận ra. Trước giờ luôn coi Hân là đồng giới, bây giờ thì biết rõ, cô ấy cũng nữ tính như bao người con gái khác.

Họ cưới nhau. Cái ngày anh nhìn vào thân hình của Hân, anh thảng thốt “công nhận ngực em nhỏ thật Hân ạ”.

Những cuộc hẹn hò cứ thế bắt đầu và hơn 1 năm sau, hai người chính thức trở thành một cặp. Tuy nhiên, mỗi lần người yêu đòi hỏi, Hân đều sợ hãi. Hân không dám có mối quan hệ gì thân thiết trước hôn nhân. Và mỗi lần người yêu đòi động chạm, Hân đều sợ. Chính điều đó khiến Hân bị nghi ngờ. Và nhiều lần người yêu giận, Hân mới thổ lộ, cô tự ti vì mình có vòng 1 quá khiêm tốn, không dám để người yêu biết. Hân còn khóc lóc trước mặt người yêu vì vòng một của cô giống như đàn ông vậy, bỏ áo ra thì chẳng thấy có gì luôn.

Tưởng gì, người yêu cô cười hả hê sung sướng vì suy nghĩ rất trẻ con của bạn gái. “Có gì đâu, ngực nhỏ thì bơm thành to”. Đùa như vậy mà Hân khóc tu tu như trẻ con. Vốn đã sợ cái chuyện nhân tạo lại nghe người mình yêu nói thế, Hân hãi hùng. Cô sợ người yêu cũng chê bai và ép cô đi phẫu thuật thì thật cô không thể làm. Nói rồi, thấy Hân khóc quá, anh ôm cô vào lòng, thủ thỉ lời yêu. “Em à, ngực to ngực nhỏ có gì là quan trọng. Chỉ cần anh không chê là được. Em có con rồi, ắt có sữa cho con bú, còn anh, anh sẽ có cách chăm sóc cho em”. Nghe bạn trai nói, Hân lại bật cười vì cách anh đùa.

Họ cưới nhau. Cái ngày anh nhìn vào thân hình của Hân, anh thảng thốt “công nhận ngực em nhỏ thật Hân ạ. Nhưng mà, anh yêu em. Lại đây với anh nào vợ yêu. Anh sẽ là người ngày ngày chăm sóc để vợ anh tự tin hơn, có được vòng 1 đẹp hơn. Khoảng 50-60 năm nữa, ngực em sẽ ‘đệ nhất thiên hạ’. Vừa nói chồng Hân vừa cười mãn nguyện và ôm vợ vào lòng. Hân cũng hạnh phúc vô cùng. Hi vọng, mái ấm này sẽ hạnh phúc mãi về sau, 50-60 năm nữa, khi cả hai người đã về già.