Gửi Chị - Người đến sau!

gui chi nguoi den sau

Chị đừng buồn nếu anh ấy ra đi
Vì lẽ giản đơn, anh không là của chị
Đừng mơ hồ nữa, xin đừng buồn nữa nhé
Mây là của trời, hãy để gió cuốn đi!

Em cũng biết rằng, chị là kẻ tình si
Chỉ tiếc một điều si tình không đúng chỗ
Em vẫn nhớ một câu của người xưa cũ:
“Thứ không của mình, cố giữ chẳng đuợc đâu”

Chị ơi đừng buồn, đừng làm chính mình đau
Bởi vì trước đây, em đã từng như thế
Chỉ khác một nhẽ em là người đến trước
Còn chị vô tình….?? Là một kẻ chen ngang…

Làm gì đển tin, chấp nhận nó dễ dàng
Khi trong em đây, anh là người trước nhất
Tình dẫu mong manh, nhưng với em là thật
Đến phút cuối cùng, em cũng chỉ khóc thôi

Ngay cả phút giây, em biết mãi chia đôi
Em tự mỉm cười nghĩ rằng do duyên số
Và cũng có lẽ, với anh-  em không nợ
Nên dẫu tim buồn, em chấp nhận ra đi….

Chị có biết không?.. đời sẵn chữ… chia ly
Vì thế đừng buồn, đừng hận thù anh nhé
Hãy để kỉ niệm trôi đi trong êm nhẹ
Đừng khiến anh buồn, dằn vặt nhé chị ơi…

Rồi một ngày kia, chị sẽ lại mỉm cười
Giống em bây giờ, hãy tin là như thế
Chúng ta không quen, nhưng ít nhiều liên hệ
Em chẳng hận thù, vì em nghĩ là duyên

Nếu có một ngày chị thấy muốn phát điên
Khi nghĩ rằng anh, là người quên…bội ước
Thì chị hãy nhớ những gì mình từng được
Vốn chẳng của mình..tất tan biến đi thôi…

Em đã từng buồn, từng đau lắm chị ơi
Khi để một người ra đi, dù tim mình không muốn
Quãng thời gian ấy, em sống trong sầu muộn
Nhưng chẳng phút nào, em thù hận chị đâu

Bởi lẽ, dù rằng chi là kẻ đến sau
Nhưng ở bên anh, chị lại là người  trước…
Cuộc tình em- anh, vốn chỉ là mộng tưởng
Khoảng cách xa vời, tình mãi chỉ thế thôi…

Bởi thế cho nên, em nghĩ tại duyên trời
Em chẳng thể bên anh, dù lòng này yêu lắm
Tình khi cách xa, sẽ là tình trăm dặm
Xa mặt cách lòng- em chấp nhận đấy thôi.

Chẳng biết với anh, ai mới là nửa cuộc đời
Là chị? Là ai? Là ..một người nào đó
Nhưng dù là ai, em thật lòng mong họ
Đừng nhắc tới em trong đời, khiến anh phải suy tư…